Triển lãm Robot Love bao gồm tác phẩm Suspended Animation của Maartje Dijkstra
Gevers – Một trong những giám đốc điều hành cấp tiến nhất Hà Lan – cho rằng việc phần lớn hoạt động xử lý và phát triển dữ liệu cho trí tuệ nhân tạo (AI) được thực hiện bởi các công ty lớn như Google, Facebook và Amazon là hành vi “vô đạo đức”, thông qua một mối quan hệ với các thiết bị như điện thoại thông minh được thiết kế để gây nghiện.
“Các công ty lớn cuối cùng có thể phát triển robot tốt hơn là những người có các dữ liệu này, AI này – Google, Amazon, Facebook – và điều này cần phải thay đổi.,” Gevers chia sẻ.
“Điều này là vô đạo đức bởi vì đó không phải là một giao dịch trung thực. Ví dụ như cách chúng ta dính lấy chiếc điện thoại thông minh của mình hoàn toàn là một dạng nghiện. Bạn có thể so sánh nó với việc hút thuốc", người quản lý của Robot Love nói.
Được giám sát bởi Ine Gevers, Robot Love gồm InMoov của Gael Langevin
Gevers chia sẻ rằng thái độ truyền thông gần đây đối với robot và trí tuệ nhân tạo (AI) ở phương Tây là "không thực tế" và theo chủ nghĩa dân túy, con người cần suy nghĩ nhiều hơn về cách chúng ta có thể chào đón robot vào cuộc sống của mình và học hỏi từ chúng thay vì chỉ khai thác chúng.
Bản năng của con người đối với nhân hóa – gán thuộc tính của con người cho vật thể và động vật – có thể khiến chúng ta cảm thấy đồng cảm với robot và chúng ta cần dạy cho chúng quá trình tương tự để bảo vệ tương lai của chính chúng ta, cô nói thêm.
"Chúng ta sẽ phải sống cùng với robot và AI, nhưng chúng ta không hiểu chúng, chúng ta không có đầu mối, vì vậy chúng ta cần chúng để dạy và giải thích cho chúng ta tại sao chúng hành động theo một cách nhất định hoặc tại sao chúng đưa ra quyết định nhất định.
Đó là vì sự sống còn của chính chúng ta," Gevers nói.
"Để robot và AI trở nên nhận thức rõ hơn về con người … điều cần thiết là chúng ta phải cung cấp cho chúng những phản hồi có chủ ý của con người, không chỉ về mặt dữ liệu mà còn có ý thức hơn nhiều", cô nói.
Margriet van Breevoort trưng bày tác phẩm Bob trong triển lãm, trong đó đặt câu hỏi về mối quan hệ yêu-ghét giữa con người và robot
Triển lãm Robot Love của Gevers là một trong những điểm nổi bật của Tuần lễ Thiết kế Hà Lan năm ngoái và đã thu hút rất nhiều khách tham quan đến nhà máy sữa Campina cũ ở Eindhoven từ tháng 9 đến tháng 12 năm 2018.
Chương trình đã đặt câu hỏi về mối quan hệ yêu-ghét giữa con người và robot thông qua một loạt các tác phẩm nghệ thuật tương tác, thiết kế và cấu trúc. Nhiều người trong số này thể hiện những ý tưởng về sự đồng cảm.
Ví dụ như: Annelies, Tìm kiếm sự hoàn thiện – một robot giống hệt cong người đang khóc được tạo ra bởi bộ đôi nghệ thuật LA Raeven; một AI dưới hình dạng một chú mèo con màu hồng kể lại lịch sử tương lai có thể có của thế giới do Pinar Yoldas tạo ra; và HellYeahweFuckDie của nghệ sĩ Hito Steyerl – được đặt theo tên của những từ phổ biến nhất trong các bài hát pop của Mỹ – với đoạn phim video về các công ty công nghệ cao thử nghiệm robot rơi và vấp ngã.
Triển lãm tại Tuần lễ Thiết kế Hà Lan bao gồm một robot giống như người đang khóc
Trong số các triển lãm khác là Grotto của nhà thiết kế Bart Hess, nổi bật với những cột thịt trông giống như da người; Bob, một tác phẩm điêu khắc siêu thực về con người lai của Margriet van Breevoort; Robot Tickle học tập được thông qua cảm ứng của Driessens & Verstappen; và một bản cài đặt thu thập dữ liệu từ những du khách đang hôn bởi Lancel/Maat.
Một cuốn sách tập hợp các tác phẩm được trình bày trong triển lãm có bán sẵn trực tuyến. Robot Love là dự án mới nhất của Niet Normaal Foundation, dẫn đầu bởi Gevers, tổ chức triển lãm quy mô lớn cứ sau vài năm, tập trung vào việc đưa công chúng ra khỏi vùng thoải mái của họ về các chủ đề cụ thể.
Dưới đây là tóm lược cuộc phỏng vấn của chúng tôi với Ine Gevers:
Anna Winston: Tại sao chương trình có tên Robot Love?
Ine Gevers: Vào năm 2016, tôi đã tuyển chọn một cuộc triển lãm có tên Hacking Habitat và nó mô tả cách chúng ta bị bắt, bị giữ làm con tin thậm chí, bằng các hệ thống công nghệ cao, được kết nối toàn cầu và làm thế nào để cướp đi cuộc sống của chúng tôi. Điều này khá “Phản địa đàng”.
Nhưng chúng tôi cũng đã suy nghĩ về những gì có thể giúp con người, làm thế nào chúng ta có thể đoàn kết lại, làm thế nào chúng ta có thể chống lại, làm thế nào chúng ta có thể kiểm soát cuộc sống của chính mình. Và thế là câu hỏi về tình yêu, không phải là tình yêu vô cùng lãng mạn mà là một cái gì đó rộng lớn hơn, đã xuất hiện.
Nó khiến tôi nghĩ về tình yêu có ý nghĩa gì trong một xã hội kỹ trị. Vì vậy, tôi bắt đầu đầu tư thời gian nghiên cứu robot và AI – đặc biệt là về mặt văn hóa, bởi vì có những khác biệt lớn về văn hóa trong cách chúng ta liên quan đến robot và AI.
Grotto của Bart Hess đã được đưa vào triển lãm Robot Love
Bạn có thể sợ hãi, bạn có thể bỏ đi, bạn có thể nói rằng sẽ mất một thời gian dài trước khi họ có thể cạnh tranh với chúng ta, nhưng bạn cũng có thể nghĩ về việc chúng ta sẽ mời những robot và AI đó vào như thế nào. Thông thường nếu có một cái gì đó mới, nơi có phụ nữ hoặc người có màu sắc khác nhau, chúng ta bắt đầu bằng cách làm nô lệ cho nhau hoặc thậm chí tệ hơn. Vậy chúng ta sẽ làm gì với robot?
Có rất nhiều động lực trong cuộc thảo luận về cách làm cho con người bằng chứng robot, nhưng có rất ít sự đầu tư vào cách chúng ta có thể tạo ra robot, đặc biệt là AI, là nhận thức của con người [hoặc đồng cảm]. Chúng ta phải dạy họ điều đó.
Con người chủ yếu làm điều này cho bản thân chúng ta theo bản năng. Nhân hóa là bản năng lập tức phóng chiếu một thứ gì đó của con người lên thứ gì đó mà bạn có thể chạm vào, đặc biệt là khi nó có mắt. Đó là những gì Robot Love cố gắng kích hoạt, và tất nhiên nó cũng đặt câu hỏi và dành không gian cho những tình huống khó xử về đạo đức trong bối cảnh đó.
Anna Winston: Liệu có vấn đề gì về truyền thông hiện tại xung quanh robot ở phương Tây không?
Ine Gevers: Có sự đánh giá thấp và có sự đánh giá quá cao, nó hoàn toàn không thực tế. Một mặt có rất nhiều hoạt động tiếp thị, như với robot tình dục có thể làm tất cả những thứ này – thật là nhảm nhí – những robot trong các chương trình trò chuyện, v.v., đây vẫn là những con rối. Bởi vậy mới nói chúng ta là sinh vật quá vô tội vạ.
Mặt khác, những người kiếm được nhiều tiền nhất trong toàn bộ thời đại công nghệ này là những người hiện đang cảnh báo chúng ta nhiều nhất về việc chúng ta nên sợ hãi như thế nào với những hiểm họa sắp tới.
Robot Love cũng bao gồm một robot của Driessens & Verstappen được thiết kế để học tập thông qua cảm ứng
Sẽ luôn nguy hiểm nếu bạn phân cực quá nhiều và bạn ở một vị trí quá dân túy. Robot Love đã cố gắng – theo nghĩa tích cực – làm phức tạp mọi thứ. Hầu hết chúng ta đều có bản năng này [nhân cách hóa], vì vậy chúng ta sẽ quan tâm đến robot đang khóc và chúng ta muốn an ủi cô ấy.
Chúng ta bị thu hút ngay lập tức khi cỗ máy cù lét ví nó mang đến sự mát xa tốt hơn bao giờ hết, hoặc với cánh tay robot lớn đang thực hiện hành động cân bằng này. Tôi nghĩ rằng đó là một món quà giúp chúng ta làm thân với các thực thể không phải con người một cách dễ dàng.
Anna Winston: Cần phải làm gì để câu chuyện này được biết đến rộng rãi hơn?
Ine Gevers: Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là phải nhận ra rằng nó không chỉ là thứ dành cho dân công nghệ, mà tất cả chúng ta nên nhận thức được. Điện thoại thông minh của chúng ta là robot. Một số người có những ý tưởng đóng khung rất hạn hẹp về việc robot là gì.
Để robot và AI nhận thức rõ hơn về con người … điều cần thiết là chúng ta phải cung cấp cho chúng những phản hồi có chủ ý của con người, không chỉ về mặt dữ liệu mà còn có ý thức hơn nhiều. Vì vậy, chúng ta cần đặt chúng trong mối quan hệ với chúng ta và hỏi rằng liệu họ có thể [giải thích điều gì đó] cho chúng ta hiểu không.
HellYeahweFuckDie của nghệ sĩ Hito Steyerl đã được đưa vào triển lãm
Trong tương lai chúng ta sẽ phải sống chung với robot và AI, nhưng chúng ta không hiểu chúng, không có đầu mối nào để hiểu chúng, vì vậy chúng ta cần chúng dạy và giải thích cho chúng ta tại sao chúng hành động theo một cách nhất định hoặc đưa ra một quyết định nhất định. Đó là vì sự sống còn của chúng ta.
Chúng tôi luôn nghĩ về robot và AI cũng như con người ngoài kia, nhưng ở trong một không gian chung. Hầu hết chúng ta đã là người máy sinh học (cyborg) trong một thời gian dài, vì vậy đối với chính loài người, chúng ta cần phải làm chủ sự đa dạng ấy.
Anna Winston: Bạn có thể giải thích ý của bạn bởi hầu hết chúng ta là cyborg không?
Ine Gevers: 100 năm trước chúng ta đã có lá phổi sắt. Sự khác biệt lớn hiện nay khi chúng ta có in 3D và tất cả các công nghệ khác là bây giờ các cyborg có thể ra khỏi tủ dễ dàng hơn nhiều, bởi vì nó có thể nhìn thấy.
Chúng ta đang bước vào một tương lai nơi có robot, AI, cyborg và tất cả các loại giống lai và chimera (hiện tượng hai cơ thể song sinh sống trong cùng một người). Tôi cho rằng điều này sẽ rất thú vị. Văn hóa của con người đã đang phát triển theo những cách đó. Giờ đây chúng ta muốn mình trông giống như robot, và bởi vì chúng ta có kiểu văn hóa selfie này, xã hội loài người cũng sẽ thay đổi theo hướng đó, ngay cả tầm nhìn của chúng ta về cái đẹp. Nó sẽ được số hóa.
Anna Winston: Làm thế nào để bạn xác định robot là gì?
Ine Gevers: Tất nhiên nó rất liên quan tới AI. Điều đầu tiên mà hầu hết mọi người làm là vẽ một số hình người và điều đó rất nguy hiểm. Tất cả những vật thể thông minh, có thể tự làm mọi thứ và tự mình đưa ra quyết định, thì đều là một robot. Một chiếc điện thoại thông minh, tủ lạnh, xe tự lái, .v.v. cũng vậy.
Nếu không có AI hay robot thì thực sự không thú vị lắm. AI đang phát triển rất nhanh bởi vì [các công ty phát triển nó] có quyền truy cập vào nhiều dữ liệu và đó là một lĩnh vực có nhiều vấn đề hơn.
Các công ty lớn cuối cùng có thể phát triển robot tốt hơn là những người có các dữ liệu này, AI này – Googles, Amazons, Facebooks – và điều này cần phải thay đổi. Điều thực sự quan trọng là chúng ta học cách đối phó với nó và nhận thức rõ hơn về kỹ thuật số.
Anna Winston: Liệu có phi nhân đạo không khi các công ty lớn này là những người đang kiểm soát tương lai của AI?
Ine Gevers: Đó là một câu hỏi rất phức tạp. Cá nhân tôi nghĩ rằng đó là phi đạo đức bởi vì đó không phải là một giao dịch thương mại trung thực. Cách chúng ta, ví dụ, dính lấy điện thoại thông minh của mình hoàn toàn là một dạng nghiện. Bạn có thể so sánh nó với hút thuốc. Những công ty này cuối cùng đã bị kiện vì nó là phi đạo đức.
Điều tương tự với tất cả những công ty lớn đã giành đất và tất cả những thứ đó để có được dầu. Tại một thời điểm nhất định, chúng tôi nghĩ rằng điều đó là phi đạo đức liên quan đến hành tinh và khí hậu. Điều tương tự sẽ xảy ra ở đây, tôi hoàn toàn bị thuyết phục.
Họ lấy mọi nguồn lực, mọi năng lượng và mọi dữ liệu từ chúng ta để đổi lấy một sự dễ dàng nhất định, một sự thoải mái nhất định và sau này, thậm chí là bảo hiểm, sức khỏe, v.v. Tôi thấy điều đó khá đáng sợ.